Michele Gonzalez, chủ tài khoản Instagram nổi tiếng @nycrunningmama, vừa đăng lên tấm hình chạy bộ đầu tiên sau khi sinh con. Bức hình chụp một khung cảnh quen thuộc với các fan của cô, Michele chạy trên treadmill, trong căn phòng dán BIB và huy chương kín mặt tường. “6 tuần rưỡi sau đẻ,… đã đến lúc chạy bộ. Cảm giác như [nai] Bambi chập chững những bước đầu tiên.”
“Kế hoạch của tôi là chẳng có kế hoạch gì, chỉ quay trở lại chạy bộ một cách nhẹ nhàng và chậm rãi. Không áp lực, không có lịch thi đấu. Không phải luyện tập. Không cần mục tiêu. Tôi chỉ tập trung cải thiện thể lực và sức bền, rồi xem mọi việc ra sao. Tôi vẫn chưa sẵn sàng đặt đồng hồ báo thức hoặc dậy sớm mỗi sáng để chạy. Bé Eddie, giấc ngủ, sự nghỉ ngơi vẫn là những ưu tiên hàng đầu. Nhưng hôm nay tôi thực sự phấn kích được chạy bộ trở lại.”
Nếu theo dõi Instagram của cô, bạn sẽ dễ dàng hiểu sự phấn khích ấy. Cho những ai chưa biết, Michele – từng là một quân nhân ở chiến trường Iraq – vốn thích bóng mềm (soft ball) hơn là chạy bộ. Cô chỉ đến với chạy bộ trong những ngày được cử ra mặt trận (còn môn thể thao nào đơn giản và dễ chơi hơn thế?) Doanh trại khá rộng tạo cho cô cơ hội chạy đường dài (hiển nhiên cô không thể quăng mình giữa sa mạc để rồi hôm sau lên kênh youtube trong bộ quần áo màu cam của một tù nhân.) Hẳn cô có tố chất rất tốt vì trong những ngày quân ngũ cô đã đạt đủ chuẩn BQ; và hai tháng sau đợt dàn quân cuối cùng, lần đầu tiên chạy Boston Marathon (2009) với thời gian 3:21. Xuất ngũ, cô làm việc trong ngành tài chính ở New York, chăm hai cậu con trai (giờ đã thành ba), tích luỹ 16 giải marathon với thời gian tốt nhất 3:07:21 ở giải NYC Marathon 2016, cùng với đó là vài huy chương khủng (Kona chẳng hạn). Chạy bộ không chỉ giúp cô duy trì vóc dáng, tinh thần lành mạnh, mà còn trở thành một người mẹ tốt hơn. Hơn hết, chạy bộ là một phần con người của cô – “Buổi chạy như cuộc điện thoại với người bạn thân thiết nhất”.
Từ năm 2011, Michele ghi lại hành trình chạy bộ của cô trên trang Instagram cá nhân mà giờ đây có gần 80 ngàn người theo dõi. Bản thân tên tài khoản nycrunningmama đã giới thiệu đầy đủ về Michele: một người mẹ yêu chạy bộ, sống ở thành phố New York. Instagram của cô không chỉ có những tấm hình gợi cảm hứng mà còn nhiều bí quyết tập luyện, những mẩu chuyện vui vẻ về chạy bộ và cuộc sống cá nhân. Năm ngoái, RunnersWorld có một bài viết riêng về Michele Gonzalez, khi cô chia sẻ với mọi người cách cân bằng cuộc sống và công việc.
1. Duy trì sự đều đặn
Vào ngày tập chạy, Michele dậy lúc 4 giờ sáng, chạy từ 10-20 km trước khi bắt chuyến tàu kéo dài hơn 1 giờ đến sở làm ở Manhattan. Nhưng cô không chạy ngay mà dành thời gian làm việc và chuẩn bị bữa trưa cho lũ trẻ. Cô chỉ ra khỏi nhà tập chạy lúc 5 giờ, khi mặt trời mọc và phố xá đông người. Khoảng 6:45, cô bắt đầu tới sở làm.
Để cân bằng sự nghiệp và việc chăm sóc lũ trẻ, Michele và chồng đã “mài giũa” thời gian biểu, nhuần nhuyễn như cô tự gọi là “cỗ máy trơn dầu”. Khi chồng cô không phải đi công tác, anh sẽ lo bữa sáng và đưa bọn trẻ tới trường. Khi anh đi vắng, cô sẽ chạy trên máy tập chạy lúc hai nhóc con còn ngủ, trước khi quăng mình vào sự “hỗn loạn nguyên sơ” của buổi sáng – một khái niệm mà chỉ những ông bố bà mẹ trẻ phải lo cho con nhỏ trước giờ đi làm mới thấu hiểu.
2. Sắp xếp kế hoạch để tiết kiệm thời gian
Michele biết cách kiểm soát những đòi hỏi khắt khe của cuộc sống cá nhân – làm việc toàn thời gian, luyện tập, nuôi dạy con cái. Ngày Chủ nhật, cả gia đình chuẩn bị cho tuần lễ kế tiếp bằng cách sắp xếp sẵn quần áo cho từng ngày – cô thậm chí còn xếp sẵn đồ trang sức. Cô cũng làm luôn các bữa trưa: thường là khoai tây bỏ lò, rau xào, thêm chút protid.
Phòng ăn đồng thời là phòng thay quần áo cho bọn trẻ trước khi tới lớp. Lũ trẻ treo sẵn quần áo đi học từ đêm trước. Ngay sau khi xong bữa sáng, chúng sẽ cởi quần áo ngủ và mặc đồ đi học. Bằng cách này Michele và chồng có thể trông chừng hai ông nhóc, đôi khi giúp chúng cài khuy áo hay phéc-mơ-tuya nếu chúng không làm được, trong lúc vẫn nấu nướng trong bếp – tiết kiệm từng phút giây quý báu.
3. Nghỉ ngơi và phục hồi
Một thời gian biểu dồn dập không cho Michele Gonzalez nhiều thời gian chuẩn bị các đồ ăn cầu kỳ sau buổi tập. Thay vào đó, sau buổi chạy nặng, cô uống sô-cô-la sữa ít béo. Một cốc sô-cô-la sữa cung cấp đủ carb, protid, và điện giải – ba thành phần thiết yếu để phục hồi cơ bắp. Cô chỉ việc vớ lấy chai sô-cô-la từ trong tủ lạnh. Đồ uống này có thêm điểm cộng: rẻ tiền, và được bọn trẻ ưa thích.
Dù không kiêng thứ gì, nhưng Michele luôn cố tự chuẩn bị đồ ăn của mình. Nó giúp cô tránh việc ăn vặt (ở máy bán đồ ăn nhanh chẳng hạn) khi quá đói trong lúc làm, dẫn tới việc ăn các thực phẩm không tốt cho một vận động viên.
Michele đặc biệt thận trọng với chấn thương. Nếu cảm giác có gì không ổn, cô sẽ nghỉ buổi chạy ngày hôm đó. Đôi lúc, cô thử chạy vài km, nhưng nếu đã chạy 15 phút mà vẫn có gì lấn cấn, cô sẽ đi bộ về nhà. Dừng lại trước khi mọi chuyện tồi tệ hơn là phương châm của cô để tránh chấn thương. Cô cũng rất thực tế, hiểu rằng cơ thể của mình không thể tải nổi hai ngày tập nặng liên tiếp.
4. Thích nghi với sự thiếu hoàn hảo
Dân tập marathon thường thuộc nhóm tính cách type A, tính đua tranh cao, tính tổ chức cao, giàu tham vọng, hăng hái và thiếu kiên nhẫn. Michele cũng ít nhiều như vậy. Tuy nhiên, việc làm mẹ đã dạy cô cách điều chỉnh, hy sinh chạy bộ đôi chút. Ví dụ, mặc dù bám sát giáo án, cô không cảm thấy ức chế khi thiếu thời gian thả lỏng sau buổi tập. Nếu cô chỉ có hai phút giãn cơ, trong lúc chờ nước nóng để tắm, cô sẽ chỉ giãn cơ trong hai phút. Dù ít nhiều là một “ngôi sao” trên mạng xã hội, cô cũng học cách xa rời điện thoại di động khi trở về nhà, nhờ đó có thể toàn tâm toàn ý cho tụi trẻ.
Ai tò mò có thể google cái tên Michele Gonzalez, thăm thú đủ loại tài khoản của cô (Linkedn hay Strava chẳng hạn), để thấy cô “không phải dạng vừa đâu”. Michele là phó giám đốc bộ phận Oversight & Control Program Manager (mà mình chịu không biết dịch là gì) của JPMorgan. Giữa bộn bề bận rộn, cô vẫn duy trì mileage trung bình 30-60 dặm mỗi tuần (50-100km), tuỳ thuộc đang ở giai đoạn nào của quá trình tập luyện cho giải đấu. Cô thường chạy 5-6 buổi mỗi tuần, gồm một buổi chạy dài 16-34 km, và 1 hoặc 2 bài tập tốc độ (cự ly dao động 10-20 km). Những ngày khác chạy thả lỏng hoặc chạy phục hồi.
Lời khuyên của cô cho những người chạy bộ, bất kể trình độ, là kiên nhẫn – cả với quãng đường lẫn tốc độ. “Ai cũng muốn đạt được thành quả ngay lập tức, nhưng điều đó chẳng mấy khi xảy ra. Nếu bạn đặt mục tiêu chạy marathon, hay lập kế hoạch để hoàn thành mục tiêu đó trong một hoặc hai năm, và khởi đầu chậm rãi.”
“Giỏi việc nước, đảm việc nhà” là có thật, lại còn chạy nhanh nữa. Thật quá ngưỡng mộ cô! Chúc bà mẹ ba con chinh phục thêm nhiều cột mốc mới trên đường chạy.
Tác giả: Đinh Linh Marathoner.